Thiên Cang Bắc Đẩu Trận Võ thuật trong tiểu thuyết Kim Dung

Theo truyện Anh hùng xạ điêu, Thiên Cang Bắc Đẩu Trận là trận pháp bậc nhất của phái Toàn Chân, gồm bảy người thi triển phối hợp theo hình thể chòm sao Bắc Đẩu.

Trung Thần Thông Vương Trùng Dương vì trận pháp này tốn rất nhiều tâm huyết, sức yếu lấy nó để liên thủ hợp kích thì cũng hóa thành mạnh, có thể dùng trong chiến trận. Lúc nghênh địch chỉ đánh một tay, một tay đặt lên vai người bên cạnh. Công lực của bảy người hợp lại làm một. Mấy người xông vào tấn công thì người bị tấn công trước mặt không cần ra sức đỡ gạt, mà do đồng đạo hai bên phản công, như một người gồm được cả võ công của mấy người, quả thật oai lực không sao chống được.

Trong Toàn Chân Thất Tử thì Mã Ngọc ở vị trí sao Thiên Khu, Đàm Xử Đoan ở sao Thiên Toàn, Lưu Xử Huyền ở sao Thiên Cơ, Khưu Xử Cơ ở sao Thiên Quyền, bốn người hợp thành lòng gáo.

Vương Xử Nhất vị trí sao Ngọc Hành, Hách Đại Thông vị trí sao Khai Dương, Tôn Bất Nhị vị trí sao Dao Quang, ba người hợp thành chuôi gáo.

Trong bảy sao Bắc Đẩu thì sao Thiên Quyền có độ sáng thấp nhất, lại là chỗ lòng gáo nối với chuôi gáo, là vị trí xung yếu, vì vậy do Khưu Xử Cơ võ công cao cường nhất trong thất tử trấn giữ.

Trong chuôi gáo thì sao Ngọc Hành làm chủ, nên lấy Vương Xử Nhất võ công đứng thứ hai đảm nhận.

Nhờ vào Trận Thiên Cang Bắc Đẩu, Toàn Chân Thất Tử đấu ngang sức với Đông Tà Hoàng Dược Sư.